
Những ngày đầu tiên bước vào Scoms, hầu hết chúng ta đều nhìn những anh chị Ban Điều Hành với ánh mắt rất ngưỡng mộ: Chắc hẳn họ phải là những người rất ghê gớm, rất giỏi, vì họ đứng đầu, vì họ là những người lãnh đạo. Nhưng thực ra để trở thành một Ban Điều Hành, họ cũng đã từng trải qua những cung đường y hệt như chúng ta vậy: họ cũng từng là những Cộng Tác Viên bỡ ngỡ rụt rè, họ cũng từng là những Thành viên xông xáo khắp nơi với công việc, họ có thể cũng từng ngưỡng mộ một anh chị Ban Điều Hành nào đó. Và họ, đã từng phải trải qua những trăn trở và chuyển mình trong suy nghĩ, trong nhận thức về Nhóm để trở thành những người chúng ta nhìn thấy ngày hôm nay.
Hãy cùng lắng nghe những tâm tư như vậy từ chị Phạm Hà Phương – nguyên trưởng Nhóm K37, câu chuyện của sự chuyển mình qua những trăn trở, những đong đếm giữa “được” và “mất”, trước khi trở thành một trong những thế hệ “thuyền trưởng” lèo lái con thuyền S đỏ
là thương hiệu, danh tiếng hay công việc đâu.
hững nỗi sợ riêng của bản thân nữa, mà nhiều nhất trong đó là nỗi sợ mình không thể nào…chấp nhận và yêu những người khác mình được.
Lại một lần nữa, chị phải cảm ơn những con người ở S bằng cách này hay cách khác, dù có tương tác, nói chuyện trực tiếp hay không, cũng là nguyên nhân lớn nhất đã giữ chị lại. Đó là những anh chị trong BĐH K36, là những anh chị 4S. Trước khi muốn từ bỏ, hãy nghĩ lại lý do tại sao mình bắt đầu. Và chị đã bắt đầu tự đặt những câu hỏi đơn giản cho chính mình. Mình làm được không? Không có mình thì có người khác làm tốt hơn không? Tại sao ngày đó mình bắt đầu? Tại sao lúc đó mình ở lại? Và câu hỏi mà các anh chị đã hỏi bọn chị hay hỏi chính mình: Không mình thì ai?
Cảm xúc của chị trong quá trình tham gia BĐHTS thay đổi qua mỗi vòng. Vì sau mỗi vòng các bạn sẽ thấy bản thân thay đổi, cả về nhận thức lẫn thái độ, cũng như là khám phá ra những giới hạn khác của bản thân nữa. Còn cảm xúc chung đến giai đoạn cuối, khi ở giai đoạn chuyển giao thì háo hức và phấn khích lắm. Tất nhiên những nỗi sợ mơ hồ về những thử thách trước mắt thì vẫn còn nhưng cũng nóng lòng muốn được làm và trải nghiệm lắm, đặc biệt là khi bây giờ đã ở một vị trí khác, có rất nhiều người kì vọng và trao niềm tin nơi mình.
Người ta sẽ hối tiếc điều gì không làm hơn là hối tiếc vì điều gì đã làm. Nhìn lại thì nếu ngày đó chị không tham gia chương trình BĐHTS thì chắc chắn đó sẽ là điều hối tiếc nhất của chị.
Có quá nhiều điều chị muốn chia sẻ về việc chị đã thay đổi như thế nào sau khi trở thành một BĐH Scoms. Chị sẽ mượn lại lời chúc chị dành tặng Trưởng nhóm Thảo Vy K38, ngày em ấy kết thúc một năm nhiệm kỳ của mình:
”My little girl, just want to say thanks because of one piece of your youth with the-girl-who-everybody-kno ws-she-is. I know you and your board tried to do best things as you could. And it was incredible.
It's such the journey from nobody to somebody at UEH. And now wish you have a journey from somebody to somebody better. Enjoy every single experiences ahead”
Có quá nhiều điều chị muốn chia sẻ về việc chị đã thay đổi như thế nào sau khi trở thành một BĐH Scoms. Chị sẽ mượn lại lời chúc chị dành tặng Trưởng nhóm Thảo Vy K38, ngày em ấy kết thúc một năm nhiệm kỳ của mình:
”My little girl, just want to say thanks because of one piece of your youth with the-girl-who-everybody-kno
It's such the journey from nobody to somebody at UEH. And now wish you have a journey from somebody to somebody better. Enjoy every single experiences ahead”
Duyên Lê
S Communications
S Communications